Chị Em Ta Dạo Phố Mùa Xuân.

Dáng vẫn Mi – Nhon hệt thuở nào
Dẫu vòng hai Mập đã làm sao!
Du xuân ối kẻ dòm đâm nhớ
Ngoạn cảnh nhiều ông xáp đến chào
Hoa cúc thẹn thùng lui góc giậu
Cành lê tủi hổ nép bờ rào
Môi hường chúm chím như Teen nhỉ
Chắc đã mang giày một tấc cao?

Lí Lắc

Học Lỏm Ngũ Độ Thanh

Phú vẽ lên tường tụi bảo hay
Lòng vui khấp khởi dệt thêm bày
Quên vần nghĩ ngợi que cào ráy
Gặm bút mơ màng dãi nhỏ tay
Nghệ hiểu nào tinh đành cứ giãy
Tài suy chẳng thạo dám đâu tày
Rình kia học lỏm thầy nho dạy
Giảng ngũ thanh giòn hệt uống say

Lí Lắc

Ngũ Độ Thanh – Bát Vận Đồng Âm

Thơ người quá giỏi lại còn hay
Nét khỏa dường thêu lạ lẫm bày
Kẻ chuộng nom vần khen đã ráy
Cô vào trộm kiểu chép nhừ tay
Nhiều đêm quẹt bút chưa thuần giãy
Lắm buổi gù lưng cũng kịp tày
Nhuyễn thể đồng âm làu sách dạy
Ưng trò ngũ độ riết thành say

Lí Lắc

Trư Bát Giới

Bát Giới sinh tình bỏ tác phong
Hằng Nga ỏng ẹo khiến xao lòng
Mày ngài mắt phượng da đua tuyết
Eo ếch thân xà váy trễ hông
Nguyên soái cận kề râu chuyển lục
Giai nhân nổi doá mặt bừng hồng
Trời đày biến lợn nên than vãn
Vậy cứ đâu chừa chuyện bướm ong

Lí Lắc

Lời Mẹ Dặn

Mẹ rằng họ gọi nhớ khoan ơi
Tiết hạnh gia phong gắng giữ đời
Tan học về ngay đừng rảo chốn
Hết giờ phóng lẹ chớ ngồi nơi
Báo đăng kẻ xấu hay rình chọc
Đài nói phường hư vẫn bịp mời
Ong bướm bên đường theo đến ngõ
Gọi dì hoặc cậu xách roi chơi.

Lí Lắc

Khóc Bác Trần…

Các bác theo nhau ngủm vãn rồi
Cháu buồn đẫm lệ khóc đâu thôi
Hôm đưa cả nước rình xem cảnh
Lúc rước toàn bông trải ngập đồi
Cái nợ ngân hàng chưa trả hết
Món tiền địa ốc cũng quên thôi
Người quen bắt ấn hòng vơi sợ
Xẻng đất tay run gạt lỗ bồi

Lí Lắc

Niềm Vui Đơn Giản

Trời mây kéo sợi giống ai thùa
Thợ gặt về chiều rảnh bắt cua
Mơ bát canh riêu chồng vợ húp
Gõ tô cà pháo bố con đùa
Thanh cao giữ nếp đâu lừa lọc
Đạm bạc ưng đời chẳng bán mua
Sáng dẫn con trâu cày ruộng mỏi
Tối nghe khí tượng đoán gieo mùa

Lí Lắc

Tình Người Góa Phụ.

Nhìn mưa rả rích gợi thêm sầu
Năm tháng qua rồi hệt vó câu
Lược giữ trên tay ngừng chải tóc
Gương kê trước mặt thử nghiêng đầu
Tìm cha con chỉ bìa tranh hỏi
Bỏ thiếp chàng về mộ cỏ khâu
Dẫu mấy thu qua nào nguội lạnh
Tình em khắc cốt chẳng phai mầu

Lí Lắc

Thà Rằng.

Thà rằng buổi ấy chớ quen nhau
Để vướng ưu tư liễu úa nhàu
Giấy lụa nay dùng in lệ nóng
Bút ngà để mượn viết tình đau
Lòng nghe đã chết tình ta vậy
Miệng trách chưa quên bóng kẻ nào
Dọn bữa ngồi thừ tay chống má
Mắt huyền rướm giọt vén tà lau

Lí Lắc

Trúc Xinh Trúc Mọc Đầu Đình Em Xinh Em Đứng Một Mình Cũng Xinh

Gió biển đâu làm rám mặt em
Đứng nghiêng chụp ảnh chớp mi rèm
Miệng cười ỏn ẻn nhan bay phấn
Sóng vỗ rì rào bọt nổi kem
Mũi Né mùa này đông khách dạo
Vũng Rô dịp ấy lắm người thèm
Đầm trơn áo sọc ôm thân liễu
Thât rõ yêu kiều chả tí lem

Lí Lắc